Kính thưa cô bác anh chị
em đồng đạo kính mến.
25/2/âm lịch lại đến, nhắc
nhở đồng đạo chúng ta nhớ lại thảm kịch tại Đốc vàng hạ - Ngày
Đức Thầy bị Bửu Vinh và bè lũ, ám hại Đức Thầy trong khi Ngài lãnh
nhiệm vụ hòa giải sự xung đột giữa Việt Minh và Phật giáo Hòa Hảo hiện giờ.
69 năm trôi qua, nhưng ấn
tượng đau xót ấy vẫn còn hằn sâu vào trí óc chúng ta. Chúng tôi xin
lược sơ đêm hôm ấy (25/2 Nhuần Đinh Hợi), theo Thất Sơn Mầu Nhiệm của
Dật Sĩ và Nguyễn Văn Hầu đã viết:
“ Bửu Vinh mời Đức Thầy
lên văn phòng. Ngài liền đi với bốn tự vệ quân. Văn phòng nầy đặt
trong một ngôi nhà ngói, Đức Thầy ngồi bàn giữa tiếp chuyện với Bửu
Vinh. Còn bốn tự vệ quân thì cầm súng đứng hai bên cửa, cách Đức
Thầy một thước tây.
Mười phút sau, lối 7 giờ
rưỡi tối, bốn Việt Minh ở ngoài đi vô 8 người chia ra cập nách bốn
tự vệ quân của Đức Thầy và đâm chết ba người. Người thứ tư anh Phan
Văn Tỷ, tức Mười Tỷ nhờ vỏ giỏi và lanh trí nên thoát khỏi, chạy ra
ngoài có bắn một loạt mi-trai-vết. Lúc anh Mười Tỷ né mũi dao găm
của một trong hai chiến sĩ Việt Minh cặp nách anh thì người chiến sĩ
kia bị đồng chí của mình đâm trúng té quỵ. Vừa lúc đó, Đức Thầy
từ trước đến giờ vẫn bình tĩnh lẹ làng quạt tắt cái đèn. Trong văn
phòng tối thui, không ai biết Đức Thầy đi đâu cả…!
Tiếng súng nổ dữ dội… Ông Thiện nhảy xuống rạch tẩu thoát. Ba anh chèo ghe chạy trước về báo tin cho các tướng lãnh hay.
Tiếng tù và nổi dậy
liên hồi, làm chấn động một góc trời tây! Đoàn dân quân cương quyết đi
báo thù. Nhưng vào lúc 12 giờ khuya, một người tín đồ Phật Giáo Hòa
Hảo ở gần chỗ xảy ra cuộc bạo hành, chạy ngựa đến Phú Thành mang
một bức thư chính của Đức Thầy trao tận tay ông Năm Lửa.”
Nhắc lại biến cố Đốc
Vàng chúng ta không phải để gợi lại sự rạn nức thù hận với nhau
giữa Việt Minh và Hòa Hảo mà là chia sẻ niềm xót thương khi xa vắng
Thầy Tổ. Vì sự vắng mặt của Thầy chưa có đáp án rõ ràng. Chưa công
bố trên lịch sử. Mặc dù Đức Thầy đã dạy:
_ “ Ít lâu ta cũng trở
về
Khuyên trong bổn đạo chớ
hề lãng xao”.
Và:
_ “ Để cho Thầy đi dạo ta
bà
Đặng dạy kẻ đường xa
chưa rõ”.
Và Ngài hằng động viên chúng ta:
_ “ Thù riêng muôn vạn cho
cam
Cũng nên gát bỏ để làm
nghĩa công”
Với những kẻ hay vu khống, tráo
trở,dùng mọi thủ đoạn, điêu ngoa nhưng tâm trí ngu xuẩn tà mị, Ngài
đã dạy ta:
“ Tha thứ kẻ lỗi lầm ngu
xuẩn”.
Thôi thì dẫu sao nữa chúng ta cũng phải:
“ Rán nghe lời dạy của
Thầy”
Để đến lúc nào đó; vận thời đưa đến, lúc đó:
“…Thầy lại gia
trung
Thì trong bổn
đạo bóng tùng phủ che” vậy!
Nguyện cầu ơn
trên chư Phật mười phương luôn gia hộ cho thánh thể Đức Thầy an khang ,
để trở về dìu dắt chúng ta.
Nam
Mô A Di Đà Phật
Cư sỹ Nguyễn Thụy Như Liên
Noi gương Hồ Chí Minh, tập thể vua cộng sản VN quen xài luật rừng, áp đặt dân tộc Việt Nam Xuống Hàng Chó Ngựa (XHCN). Bởi thế, giải tán cộng sản sống sót... vừa là nghĩa vụ vừa là vinh quang của mọi người mọi nhà mọi tôn giáo mọi quốc gia dân tộc. Dẫn chứng thêm, xem internet gõ: Đơn gửi tù trưởng bộ lạc thiên đàng mù.
Trả lờiXóa