Truyền thông cộng sản, công cụ bóp méo sự thật
Kể từ dăm năm nay, người dân đã có những kinh nghiệm sâu sắc với truyền thông nhà nước cộng sản trong các vụ việc liên quan đến các yếu tố tôn giáo, chính trị và nhất là đối với những người đấu tranh cho nền dân chủ, cho tự do tôn giáo, cho quyền con người, đặc biệt cho lãnh thổ thiêng liêng của Tổ Quốc. Ở đó, không thiếu những màn dựng chuyện, bôi bẩn, bóp méo và cắt xén.
Điển hình là vụ Đức Tổng Giám mục Giuse Ngô Quang Kiệt trở thành nạn nhân của đám truyền thông cộng sản bất lương, thì sự cảnh giác của người dân và xã hội đã tăng lên rõ rệt. Câu chuyện đó đã trở thành điển hình để nhắc đến mỗi khi người ta muốn nói về bản chất truyền thông cộng sản.
Sau khi Bùi Thị Minh Hằng cùng với 20 người khác bị bắt tại huyện Lấp Vò, tỉnh Đồng Tháp, dư luận đã lên tiếng phản ứng. Việc dư luận lên tiếng nhằm cảnh báo những hiện tượng bắt người trả thù hèn hạ bằng cách vu cáo, dựng chuyện mà xưa nay vốn đã thành một căn bệnh khó chữa, một phương pháp hạ đẳng thường được nhà nước sử dụng đối với những người dám đấu tranh cho xã hội tốt đẹp hơn nhưng không vừa lòng nhà nước.